Giai thoại về mộ huyệt cụ Trạng Trình “thánh nhân mù”

Giai thoại về mộ huyệt cụ Trạng Trình “thánh nhân mù”

 

Bài về cụ Trạng:
Trạng Trình mất ngày 28 tháng 11 năm Ât Dậu, niên hiệu Diên Thành thứ 8 nhà Mạc (1585) hưởng thọ 94 tuổi.
Trước khi chết, Trạng có ghi vào gia phả và dặn con cháu rằng:
Bình sinh ta có tấm bia đá sẵn và đã sơn kia.
Khi ta mất rồi, hễ hạ quan tài xuống phải để tấm bia đá ấy lên nắp rồi lấp đất.
Chờ khi nào có khách tới viếng mộ và nói rằng:
“Thánh nhân mắt mù” thì phải lập tức mời người ấy vào nhà, yêu cầu họ đổi hướng lại ngôi mộ cho ta.
Nếu trái lời ta, dòng dõi về sau sẽ suy đồi lụn bại đấy.
Con cháu nghe lời, làm y như đã dặn. Nhưng chờ mãi đến năm mươi năm sau, mới có người khách đến nhìn mộ cụ một lúc rồi nói:
Cái huyệt ở đằng chân sờ sờ thế kia mà không biết, lại tự đem để mả thế này.
Vậy mà thánh nhân gì chớ, hoạ chăng là thánh nhân mắt mù.
Người trong họ nghe được, chạy về báo với trưởng tộc.
Ông này vội vàng ra đón người khách Tầu kia về nhà, xin để xoay ngôi mộ kia lại.
Ra đó là một nhà phong thuỷ trứ danh ở phương Bắc.
Ông ta sang là để đi tìm xem di tích của Trạng, bấy lâu ông ta đã nghe tiếng đồn.
Khi nghe vị trưởng tộc nói, ông ta sẵn lòng làm ngay, và tự đắc cho rằng mình giỏi hơn Trạng Trình.
Ông ta bảo: Không cần phải đem đi đâu xa cả, chỉ đào lên rồi xoay lại, nhích đi một chút là được.
Ông trưởng tộc bèn tụ họp con cháu lại, đưa thầy địa lý Tầu ra đổi lại ngôi mộ.
Lúc đào đến tấm bia đá, ông ta làm lạ bảo đem rửa sạch xem những gì trên đó.
Khi tấm bia được rửa sạch, mới thấy mấy câu thơ hiện ra, tạm dịch nghĩa:
Ngày nay mạch lộn xuống chân
Năm mươi năm trước mạch dâng đằng đầu.
Biết gì những kẻ sinh sau?
Thánh nhân mắt có mù đâu bao giờ?
Đọc tới đâu vị khách Tầu đổ mồ hôi hột đến đó, ra Trạng Trình mà ông ta nghe đồn là giỏi thật.
Vậy theo ý cụ trạng thì mạch không thể nạp ở chân mộ được !
– Câu hỏi là tại sao lại như vậy ? Câu hỏi ngàn năm chưa giải.
Vũ Giới

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *